Cũng đã đủ lớn để mong bé lại...

    Khi người ta đủ lớn, thì lại bắt đầu mong bé lại. Người ta mong được sống là chính mình như những ngày xưa. Khi buồn thì cứ khóc, vui thì cười thật lớn, yêu ghét cứ vô tư bày tỏ,



Không có nhận xét nào: