Đỉnh cao của con người là: "có tai mà giả vờ điếc, có mắt mà giả vờ mù, có mồm mà giả vờ câm"

    Mọi thứ đều là vô ngã, hôm nay mình mới chứng ngộ đạo lý này. Trước giờ mình là người cầu toàn, quan trọng hoá vấn đề, làm gì nó cũng phải chỉnh chu, chỉ được đúng ko được sai. Vì vậy mọi thứ mình làm rất chắc chắn, tuy nhiên lại phải đánh đổi khá nhiều thứ.

    Đỉnh cao của con người là: "có tai mà giả vờ điếc, có mắt mà giả vờ mù, có mồm mà giả vờ câm". Ở đây ý nói ta làm chủ được...

    - im lặng đôi khi cũng là cách giải quyết vấn đề, ko tranh luận, ko bàn cãi. Ko cầu toàn vào con người.
    - Đặc biệt là ko xem trọng hoá vấn đề, xem ko trọng sự việc đó hoặc đối phương.
    - Ngày xưa mỗi khi mình gặp vấn đề là mình luôn tìm cách giải quyết nó 1 cách nhanh nhất, hy sinh gì cũng được, đánh đổi gì cũng được. Miễn là giải quyết dc ngay và luôn. Hãy bình tĩnh sau chờ đợi, sau cơn mưa trời luôn sáng, đôi khi là thấy cầu vồng. Mọi sự việc đều do con người tạo ra, thì cũng do con người hoá giải. Vì vậy phải Hiểu dc bản chất của Tâm.
    Còn bây giờ, khi gặp vấn đề. Đơn giản lắm, mình xem nhẹ và ko để tâm nhiều tự dưng mọi thứ an bài.
    (An bài ở đây ko phải là để mặc định, nên hiểu theo cách nghĩ khác)
    - Chả hạn: có vấn đề, hãy thư thả lượn phố 1 vòng như mình, đi cafe, đi nhậu. Tự khắc mọi vấn đề được hoá giải.
    Cũng giống như trong tình yêu, theo tình thì tình chạy, trốn tình thì tình theo.

    CEO THÁI HỒ

Không có nhận xét nào: